Ông Đồ
Mỗi
năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua.
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
«Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay.»
Nhưng mỗi năm mỗi vắng.
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm;
Mực đọng trong nghiên sầu...
Ông đồ vẫn ngồi đấy,
Qua đường không ai hay.
Lá vàng rơi trên giấy.
Ngoài trời mưa bụi bay.
Năm nay đào lại nở,
Không thấy ông đồ xưa.
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
Vũ Đình Liên
Bài thơ này mình học từ lâu lắm nhưng mỗi lần đọc lại mình vẫn xúc động, tuy rằng ở VN bây giờ vào dịp Tết vẫn có những phố ông đồ hay đôi khi cũng có những ông đồ trè lẻ loi trên phố như có dịp mình gặp khi đi Đà lạt,
Ông Đồ năm 2012 tại Đà Lạt |
Hình ảnh những ông đồ ngày xưa trong nỗi nhớ của mình rất cô quạnh, nó bàng bạc và mang đậm nét nho học. "Những người muôn năm cũ, Hồn ở đâu bây giờ?"
This comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteHi Cam Tran!
ReplyDeleteHB qua nhà CT thấy thi phú tràn lan thật ngưỡng mộ!
CT cũng giỏi làm thơ và thơ có hồn lắng động lắm!
Chúc CT nhiều sức khỏe và hạnh phúc!
Hi HB
DeleteCám ơn bạn đã rộng rãi lời khen.
Bây giờ cũng:
"Ngày sắp tàn tháng chạp
Đời sắp tàn một năm"
Chúc bạn đón năm mới nhiều hạnh phúc và may mắn nha.
HB ơi ! CT là chị mình đó. Hôm nào em cũng sẽ viết một bài cảm nhận về ông Đồ đó chị
ReplyDeleteHi Hiếu
DeleteChị mới viết tặng cho út một bài.
Chúc vui khỏe để còn quậy nha