Saturday, 26 January 2013

Nhớ



Tôi ở phương này xa xôi lắm
Nhớ nhiều phương ấy dáng ai buồn
Làm sao tôi nói cho em hiểu
Nỗi buồn người xa xứ khôn khuây

Tôi ở phương này luôn thương nhớ
Lặng nhìn thời gian lờ lững trôi
Ngày qua tháng tới năm đi mất
Giật mình tỉnh ra bạc mái đầu


Chì còn hai tuần nữa là Tết, chữ Tết  gieo vào lòng mình nhiều cảm xúc. Đã lâu lắm mình không còn xôn xao khi xuân về. Nơi mình ở cũng có hội chợ Tết vào những ngày cuối tuần. Nhưng chẳng bao giờ mình ra đó. Có lẽ mình luôn lạc lõng trong chốn đông người .

Đã hai mươi ba cái Tềt mình xa nhà, mình còn nhớ những ngày đầu  nơi xứ người, nhớ nhà vời vợi, nhớ trào nước mắt mỗi khi nhắc đến. Nhất là vào dịp Tết, nơi mình ở đi trước Việt Nam bốn tiếng thời gian, lần nào mình cũng thức canh vừa qua giao thừa VN là mình gọi điện thoại về chúc Tết để được cảm nhận cái không khí rộn ràng đang ở xa mình 8,000 cây số. Nhưng rồi thời gian những khó khăn trong cuộc sống mới  đã cướp mất của mình những thói quen dễ thương.

Sau này có vài lần mình quay về VN, nhưng mình không còn tìm lại được những cảm giác ngày xưa, Sài Gòn bây giờ thay đổi đến chóng mặt, đời sống khó khăn làm cho con người vội vã và thực tề không ngờ. Mình về lại chốn cũ mà tâm trạng giống như Từ Thức lúc quay về trần. Tất cả đã thay đổi. Mình buồn như đang đánh mất những ngày xưa thân ái.

Mình cũng biết ngày hôm qua không giống ngày hôm nay và ngày mai sẽ khác, nhưng có những kỷ niệm mình không thề quên. Có lẽ mình đang đi vào cái tuổi chỉ nhìn lại quá khứ. Và mỗi lần Tết đến mình lại nhớ.

Nơi mình sống đã qua những ngày nghĩ lễ, mọi người đã quay lại với sinh hoạt thường ngày. Một năm mới với nhiều khó khăn trước mắt. Và mình cũng ở trong vòng tròn đó. 

No comments:

Post a Comment